Truyện Cô vợ tái sinh thuộc thể loại truyện ngôn tình với nội dung truyện: Trước khi sống lại, Thương Tình bị mẹ kế và cô em gái xấu xí cùng nhau vắt kiệt, y thuật xuất sắc lại trở thành công cụ để em gái thành danh, sau đó nhiễm virus K, trở thành vật thí nghiệm suốt ba năm trời, cuối cùng chết không nhắm mắt.
Sau khi sống lại, cô thề phải bảo vệ những gì thuộc về mình, khiến tất cả những kẻ hại cô phải gặp báo ứng. Từ đó, cô trở thành kẻ máu lạnh vô tình, xử lý mẹ kế, trừng trị em gái.
Trước khi sống lại, người chồng chưa cưới Phong Khải Trạch yêu thầm nhiều năm lạnh lùng ghét bỏ cô.
Trên giường bệnh, Thương Tình trên người đầy kim tiêm, cái đau đớn của bệnh tật làm cho không ai có thể nhận ra cô nữa, chỉ còn lại hơi thở yếu ớt, cô nhìn trân trối người phụ nữ ngồi bên giường bệnh, tay nắm chặt ga giường.
“Những người nhiễm virus K không ai sống nổi quá một tháng, cô không những không chết mà lại còn không truyền nhiễm, đúng là một vật thể thí nghiệm sống hoàn hảo. Ba năm nay, mùi vị của việc sống chui sống nhủi cũng không tồi nhỉ?”
Cô gái đó cười tươi như hoa nhưng những lời nói ra đều vô cùng tàn độc. Người ngoài đúng là tới thăm bệnh, nhưng Thương Thiến Thiến đến là để đòi mạng. Cô vừa nói vừa rút ra một ống tiêm, bên trong là thứ chất lỏng trong suốt màu vàng.
“Đây là huyết thanh kháng độc mà bọn họ mới nghiên cứu thành công ngày hôm qua, chị cổ gắng tới tận thời khắc này không phải đang chờ đợi thứ này sao? Bọn họ nể tình chị vất vả ba năm nay nên vừa mới nghiên cứu ra đã lập tức chuẩn bị cho chị một ống, chỉ cần tiêm vào chị sẽ khỏi ngay! Chị gái à, chị muốn có nó không?”
Muốn! Thậm chí rất muốn!
Thương Tình nhắm nghiền mắt giấu đi sự tuyệt vọng trong đáy mắt!
Cô tất nhiên rất muốn, nhưng huyết thanh rơi vào tay của cô em gái này chỉ e rằng hôm nay sẽ là ngày giỗ của cô mà thôi! Bởi vì người hại cô nhiễm virus K chính là Thương Thiến Thiến!
Không chỉ là virus, cả đời cô đều bị Thương Thiến Thiến chèn ép! Thương Thiến Thiến là một sinh viên y dốt nát, để có được danh hiệu hotgirl thiên tài ngành y như hôm nay đều là do lấy cắp những thứ thuộc về cô mà có được ngày hôm nay.
Cứ mỗi lần nhớ lại việc cô từng bước từng bước biển thành viên đá đệm lót chân Thương Thien Thien, cô lại giận bản thân muốn chết. Nhưng cô không thể chết, cô vẫn còn chưa báo được moi thù này! Nhóm nghiên cứu thấy được khát vọng muốn sống mãnh liệt của cô còn khen cô nghĩa khí, hi sinh bản thân mình vì nhân loại.
Chết tiệt! Nghĩa khí u?
Cô chỉ vì muốn bọn họ có thể nghiên cứu ra loại huyết thanh có thể kháng virus một cách nhanh nhất mà nghiến răng chịu đựng giày vò trong suốt ba năm trời.
Cuối cùng, đúng vào ngày hôm qua, huyết thanh nghiên cứu thành công, nhưng cái thứ được cho rằng có thể cứu được tính mạng của cô giờ này lại rơi vào tay Thương Thiến Thiến.
Nỗi hận kìm nén bấy lâu dâng lên trong phút chốc, thì ra người yếu đuối như cô cũng có thể hận tới mức như thế này sao?
Thương Thiến Thiến thấy cô nhắm mắt giả vờ không nghe thấy, cuối cùng cũng tự nói ra mục đích của mình.
“Chị à, em biết chị không muốn chết, bây giờ em cũng chẳng sợ chị sẽ cố gắng làm lại cuộc đời vì bây giờ chẳng có ai thèm tin lời chị đâu, thế này nhé, chị chỉ cần nói cho em biết mật mã két bảo hiểm trong phòng thí nghiệm thì em sẽ tiêm huyết thanh cho chị, sau đó đưa chị ra nước ngoài sống, có được không?”
Thương Tình nghe tới đây liền mở mắt, hơi thở yếu ớt, mở miệng nói câu đầu tiên.
“Tôi… lần đầu tiên… biết rằng con người còn có thể vô liêm sỉ tới mức này đấy!”
Đạp đầu cưỡi cổ cô cả đời vẫn còn chưa đủ, vẫn còn muốn lừa được chút giá trị cuối cùng từ cô trước khi giết cô sao! Nằm mơ nhé!
“Chị có giao ra không?
Ánh mắt của Thương Thiến Thiến lóe lên sự độc ác, nắm lấy chiếc kim tiêm trong tay uy hiếp: “Đồ vật thôi mà, làm sao quý giá bằng mạng sống? Chị cố gắng đến giờ này không phải là vì thứ này sao?”
Thương Tinh nhếch mép cười rồi không thèm để ý đến cô ta nữa,
Nhìn thấy Thương Tình mềm cứng đều không nghe, Thương Thiến Thiến có chút không cam tâm, cố tình rút ra lá bài cuối cùng
“Cô còn chưa biết đúng không, Phong thiếu gia hôm nay đính hôn rồi, cô dâu chính là thanh mai trúc mã của anh ấy Nhạc Mộng Như đó! Ngày trước cô gái đó hợp tác với tôi đối phó với cô, cũng không ít lần ra tay tàn độc với cô, cô lẽ nào lại không muốn sống để báo thù cô ta sao?”
“Phong thiếu gia”, cuối cùng Thương Tình cũng đã bị kích thích bởi ba từ này!
Đã lâu lắm rồi không còn nghe tới cái họ này, không ngờ khi được nghe lại một lần nữa cảm giác giống như có lưỡi dao đâm vào vết thương chưa lành của cô vậy.
Cô có thể nghe thấy được sự hối hận trong lời nói của Thương Thiến Thiến, vì Thương Thiến Thiến đến nằm mơ cũng muốn được gả cho Phong thiếu gia nhưng cuối cùng lại bị Nhạc Mộng Như chen chân vào.
Cô cũng hối hận, ngày nào đêm nào cũng hồi hận.
Nếu như cô điều tra sớm một chút, sớm nhìn ra bộ mặt thật của Thương Thiến Thiến, như thế cô sẽ không thảm hại tới mức này.
Nếu như cô không yêu người đàn ông đó, không bất chấp tất cả để giữ lấy cái hôn ước kia thì cô sẽ không đến nỗi bị hãm hại hết lần này đến lần khác.
Ác mộng lại từ từ hiện ra, tận cùng của sự hối hận và căm ghét chính là tuyệt vọng.
Yêu một người là sai sao? Làm người tốt là sai sao? Tại sao cô lại rơi vào nghịch cảnh như thế này chứ?
“Mau làm đi… đồ dối trá! Tôi biết thứ trong ống tiêm đó… là thuốc độc.” Thương Tình hình như vì quá kích động, giọng nói có chút điên loạn. eng not cocok
Kể từ khi Thương Thiến Thiến bước chân vào cửa, trong lòng cô đã không còn chút hi vọng nào nữa, bởi đối phương chỉ có thể dối lừa cô, vắt kiệt chút giá trị cuối cùng của cô rồi sẽ giết chết cô!
Thấy Thương Tình thà chết chứ không chịu nói ra mật mã, nét mặt Thương Thiến Thiến nhắn lại, sự tức giận tăng lên nhanh chóng.
Dạo gần đây đúng là làm việc gì cũng không thuận lợi, cô đường đường là một đại tiểu thu,
Chương 1 Cái chet the thàm
bây giờ không những bị con tiện nhân Nhạc Mộng Như cướp mất người đàn ông của mình, ngay cả thứ phế vật bị cổ bắt nạt từ bé đến lớn cũng không chịu nghe lời.
“Nếu mày đã muốn chết như thế thì hãy đi chết đi! Mày chết rồi Thương Thiến Thiến tao đây chẳng lẽ cũng sẽ chết theo mày được sao?”
Ngay sau đó, cô bước lên hai bước, cầm ống tiêm tiêm thẳng vào người Thương Tình! Chỉ cần tiêm cái này vào, không đến mười giây sau Thương Tình sẽ chết vì “kiệt sức”.
Sự tàn độc hiện lên trong tròng mắt, chỉ cần Thương Tình chết thì không còn một ai có thể biết được bí mật của cô nữa! Nhưng không ngờ rằng ngay lúc ấy ánh mắt của người phụ nữ yếu ớt nằm trên giường chợt lóe lên một tia sáng.
Trong chớp mắt, vốn dĩ đang nằm trên ranh giới của sự sống và cái chết, Thương Tinh liền bật dậy.
Gồng hết chút sức mòn trước khi chết, cô không thèm đề ý den dong dây tiếp nước trên đầu bị giật tung ra, dùng sức nắm lấy tay của Thương Thien Thien, vòng tay qua câm mũi tiêm vào vai của Thương Thiến Thiến.
“Không!”
Thương Thiến Thiến mở to mắt hoảng sợ! Nhưng lúc này, ống tiêm có chất lỏng màu vàng nhạt đã trống rỗng. Cô muốn kêu cứu nhưng toàn thân đã mềm nhũn, bước lùi về sau mấy bước…
Không thể như thế được… Thương Tình, Thương Tình rõ ràng là chỉ còn chút hơi tàn.
Dây truyền nước phòng bệnh nhân bị rút ra, tiếng chuông cảnh báo vang lên khắp phòng.
Thương Tình cũng không thèm để ý, cô cuối cùng cũng báo được thù rồi!
Nhìn thấy cảnh Thương Thiến Thiến ôm lấy cổ ngã vật ra nền nhà, chết không nhắm mắt, tròng mắt có chút hoảng sợ của cô ta còn phản chiếu đôi bàn tay đẫm máu tươi của ả, đây mới là quả báo!
Một niềm vui không kể xiết nhanh chóng bao trùm cơ thể yếu ớt của cô. Nụ cười của Thương Tình càng ngày càng tươi, thậm chí còn có phần tự đắc.
Cảm ơn ông nội từ bé đã ép cô tập võ, để những lúc cơ thể suy nhược như thế này vẫn có thể bộc phát một lần – tận tay giết chết kẻ thù.
Thì ra phản kháng cũng không đến nỗi khó như vậy, sao đến bây giờ cô mới biết!
Đầu càng ngày càng choáng váng, tiếng còi cảnh báo ầm ĩ bên tai, Thương Tình lại một lần nữa ngã xuống giường.
Mau đến cứu cô đi! Cô vẫn còn muốn sống tiếp, muốn bắt đầu lại từ đầu! Cô sẽ không sống hèn mọn như thế nữa! Cũng sẽ không yếu đuối như thế nữa! Cô chỉ muốn sống một lần nữa cho chính mình mà thôi.
Trong cơn mê muội, cô hình như nghe thấy tiếng người vội vàng chạy tới..
Nếu như có thể được sống, cô sẽ không bao giờ để thứ tình cảm gia đình lố bịch đó trói buộc mình một lần nữa, cũng sẽ không yêu người đàn ông đó nữa, cô sẽ chỉ yêu chính cô mà thôi! Nếu như có thể được sống lại, thì tốt biết bao…
Đọc full truyện Cô vợ tái sinh: https://www.medocsach.com/co-vo-tai-sinh-16
Để lại một bình luận