Truyện Vương Phi đa tài đa nghệ nói về một Bác sĩ thiên tài xuyên không thành đích nữ nhà Tướng Phủ, cô bị hãm hại bởi phụ thân và thứ thiếp, gả cho nhiếp chính vương. Cạm bẫy trùng trùng, tai họa khắp nơi, dựa vào một thân y thuật, cô như cá gặp nước giữa tranh đấu trong phủ lẫn thâm cung. Diệt thái tử, cứu Lương Vương, trị ôn dịch, từ một tiểu thư sợ hãi rụt rè của Tướng phủ lột xác thành nữ tử kiên cường sánh vai cùng hắn.
Có sứ thần muốn tiến lên trước giúp hắn uống rượu, Mộ Dung Khanh vậy mà lại bưng rượu lên kính cả vị sứ thần đó, sau khi Mộ Dung Khanh kính xong, những thân vương khác cũng kính, sứ thần này chỉ muốn giúp Thái tử uống một ly thôi, cuối nữa phẩm giá của hắn lại thấp, chư vị vương gia kính rượu với hắn, sau khi kính xong hắn phải uống ba ly để bày tỏ lòng thành kính, mấy sứ thần này đều là người uống được, dù sao cũng là ứng xử ngoại giao, dù gì cũng phải có tửu lượng tốt, nhưng, 10 ly uống vào, hắn say đến bẩy hay tám phần, đi bộ cũng không vững nữa.
Thương Mai tối nay cũng có mặt, Khanh, bởi vì, thật sự thời gian rất gấp rút.
Bọn họ đã phân tích qua, Thái tử Lương Quốc muốn đến để cầu thân, nếu như biết Tráng Tráng tự vẫn vì tên nam nhân khác, hắn chưa chắc sẽ cứu, cho nên, cách tốt nhất là chuốc hắn say bẩy, tám phần, rồi lên tiếng, một khi hắn nói cho, viết chỉ thị xong sẽ lập tức ra lệnh cho người xuất thành đến Lương Quốc.
Nghiêm Vinh và chỉ thị viết tay là sẽ lập tức xuất phát.
Nhưng, hiển nhiên Thái tử của Lương Quốc không giống với Thái tử Đại Chu, hắn uống một tràng, nhưng không có thấy say, ngẩng đầu lên, trong đôi con ngươi có ánh sáng tinh khôn: “Vương gia, có lời gì xin cứ nói.”
Hắn nhìn ra được, yến hội tối nay là được sắp xếp trước, bình thường mà nói, sứ giả đến nước, yến tiệc đều sẽ sắp xếp cho sứ giả nghỉ ngơi.
Nhưng, bọn họ còn chưa được uống một ngụm nước thì đã trực tiếp bị kéo vào đây rồi.
Hắn cũng biết, Nhiếp chính vương Mộ Dung Khanh rất ít khi tổ chức yến tiệc khoản đãi, hoặc là nói, chưa hề có.
Mà hôm nay lại không có chủ đề nói chuyện nào, chủ đề duy nhất là khiến hắn uống đều đặt ly rượu xuống, nhìn nhau một cái.
Mộ Dung Khanh trầm mặc một hồi, nói: “Đích thực là vương nghe hỏi, điện hạ có phải là có sừng huyết linh dương không?”
Tống Đoan Dương nhanh chóng ngẩng đầu lên: “Vương gia sao lại hỏi như vậy?”
“Tiểu cô cô của bổn vương trúng độc rồi, cần phải có sừng huyết linh dương giải độc.” Mộ Dung Khanh từ bỏ kế hoạch ban đầu, bởi vì Tống Đoan Dương rõ ràng rất thản nhiên, hắn cũng dứt khoác nói cho rồi.
Thần sắc Tống Đoan Dương chợt căng lại: “Công từ rồi nói với điện hạ.” Mộ Dung Khanh nhìn hắn: “Vậy, điện hạ có phải thật sự có sừng huyết linh dương không?”
Đọc full truyện Vương Phi đa tài đa nghệ: https://www.medocsach.com/vuong-phi-da-tai-da-nghe-2887
Trả lời