Phàm Nhân tu tiên là đứa con tinh thần của tác giả Vong Ngữ được nhiều người yêu thích và mình là một trong số đó. Ông là cây bút sắc sảo nổi tiếng với các tập tiểu thuyết được vạn người mê. Tác phẩm kể về con đường tu tiên của Hàn Lập – Một người phàm bình thường, không xuất chúng về nhan sắc, cũng không giỏi về bất cứ thứ gì. Hắn chỉ là một người bình thường như bao người bình thường khác. Nhưng có một điều ở Hàn Lập mà rất nhiều người bình thường khác không có được, đó chính là sự cẩn thận và sự tỉnh táo đối với mọi thứ xung quanh chung ta. Câu chuyện này có gì đặc sắc? Không để các bạn phải chờ đợi lâu nữa, mình sẽ chia sẻ đến các bạn một số nội dung chính của truyện ngay sau đây nhé.
Tu tiên là một trong những thể loại truyện được nhiều người yêu thích, bởi nó mang yếu tố kỳ ảo, hình tượng nhân vật đẹp mắt, bối cảnh lãng mạn, mang đến cho bạn đọc phút giây thư giãn thoải mái sau những bộn bề lo toan của cuộc sống. Thế nhưng dưới ngòi bút của mỗi tác giả sẽ mang đến cho tác phẩm tu tiên sự khác biệt riêng. Với các tác phẩm của Vong Ngữ, đó là sự nhẹ nhàng, tinh tế nhưng cực kỳ lôi cuốn, khiến ai đọc qua cũng bị cuốn vào mạch chuyện khó dứt rời. Với “Phàm Nhân tu tiên” cũng không ngoại lệ.
Truyện kể về nhân vật chính là Hàn Lập vốn là một người bình thường, đại diện cho số đông. Tức hắn không có gì gọi là xuất chúng, cả về xuất thân lẫn ngoại hình, năng lực. Thế nhưng chẳng hiểu vì sao, số kiếp của hắn lại liên tục có những cơ hội để đến với con đường tu tiên. Chính bởi vì Hàn Lập được đánh giá là người đại diện cho số đông quần chúng, nên với bạn đọc nhân vật này rất đỗi thân quen và gần gũi.
Tuy nhiên có một điều phi thường ở nhân vật này mà những người bình thường khác không có được, như mình đã chia sẻ ở phần đầu bài viết, đó chính là sự cẩn trọng và sự tỉnh táo với những thứ bủa vây xung quanh hắn. Dưới ngòi bút phác họa nhân vật, kết hợp với trí tưởng tượng phong phú của tác giả Vong Ngữ, Hàn Lập đang từ một người phàm bình thường dần dần trở thành một nhân vật phi thường được nhiều người ngưỡng mộ.
Thế nhưng có một điều mình cảm thấy hứng thú khi đọc tác phẩm này, đó là ngay cả khi đã đạt đến vinh quang của danh vọng thì Hàn Lập cũng luôn giữ một thái độ từ tốn, không kiêu căng như một số nam chính ở các tác phẩm khác mà mình đã tìm đọc. Chính vì vậy nếu bạn nào đang tìm kiếm một tác phẩm tu tiên mà không có nhảy cấp, nam chính là người ôn hòa…thì “Phàm Nhân tu tiên” đích thị là tác phẩm phù hợp nhất với bạn lúc này.
Nếu như ở đại đa số các phẩm tu tiên khác, nội dung của truyện đa phần được thể hiện qua các đoạn hội thoại giữa các nhân vật. Thế nhưng ở tác phẩm “Phàm Nhân tu tiên” này lại khác, các đoạn hội thoại giữa các nhân vật dường như không nhiều, nhưng người đọc vẫn có thể cảm nhận đầy đủ nội dung và thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm qua câu chuyện này. Đó mới chính là cái tài của Vong Ngữ mà rất ít tác giả nào có thể làm được. Ngoài ra khi theo dõi tác phẩm, bạn đọc cũng có thể cảm nhận được mạch chuyện khá chậm rãi, không quá dồn dập. Nên người đọc sẽ có thời gian vừa đọc vừa suy ngẫm về nội dung của truyện.
Để các bạn có thể dễ hình dung hơn về vấn đề mà mình đang muốn nói, mình có thể lấy một ví dụ điển hình như thế này nhé. Khi đọc tác phẩm này chúng ta sẽ rất hiếm khi nhận thấy trong các đoạn hội thoại của nhân vật có yếu tố liên quan đến chữ “tình”. Thế nhưng thông qua các tình tiết được nhắc đến trong truyện, bối cảnh được nhắc đến trong truyện chúng ta vẫn luôn nhận thấy yếu tố này luôn thường trực. Cụ thể mối quan hệ giữa Hàn Lập và Lệ Phi Vũ dù chỉ ngắn vỏn vẹn có vài năm. Thế nhưng đến hàng vạn năm sau, Hàn Lập vẫn luôn nhớ đến người huynh đệ gắn bó với mình từ thuở cơ hàn. Thậm chí ngay cả khi hành tẩu giang hồ, Hàn Lập vẫn dùng tên Vũ để thay cho tên của mình. Nó giống như một lời tưởng niệm đến tình bạn, tình huynh đệ giữa 2 người bọn họ.
Hay đó là chuyện tình cảm vợ chồng giữa Hàn Lập và Nam Cung Uyển. Ngay cả khi bản thân đang phải tu tiên, thế nhưng Hàn Lập vẫn sẵn sàng cứu Nam Cung Uyển, bởi đấy là người tình trong mộng mà hắn luôn thầm thương trộm nhớ. Điều đáng nói vào thời điểm đó mối quan hệ giữa Hàn Lập và Nam Cung Uyển chưa thực sự rõ ràng, hắn vẫn chấp nhận mất hết tu vị để cứu người con gái ấy.
Nhìn chung nếu bạn là người yêu thích thể loại tu tiên thì mình nghĩ việc bỏ qua “Phàm Nhân tu tiên” quả là một thiếu sót nghiêm trọng. Mình đã từng nhảy hố và mất ăn, mất ngủ với tác phẩm này. Thế nên cá nhân mình đánh giá đây là một trong những tác phẩm rất đáng để đọc và chiêm nghiệm. Nếu bạn muốn kiểm chứng điều mình vừa nói, hãy đọc tác phẩm này và phản hồi lại ý kiến sau khi đọc cho mình biết nhé.
Để lại một bình luận