Truyện Cưng chiều vợ nhỏ trời ban của tác giả Lưu Ly Tuyết Tuyết với nội dung chính: Hạ Tịch Quán được gả vào U Lan Uyển đó là một âm mưu. Hạ Tịch Quán là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành còn chồng cô thì ngược lại một người đàng ông với tướng mạo xấu xí, bác sĩ phế tài.
Bây giò, Hạ Tịch Quán thật lòng cảm ơn mẹ kế Lý Ngọc Lan của cô, Lý Ngọc Lan đón cô đến Hải Thành, chỉ cho cô ngồi tàu hỏa giá rẻ, nhưng bà ta lại tổ chức buổi hôn lễ cực kỳ xa hoa hoành tráng, muốn giành được danh tiếng tốt cho bà ta.
Con gái Hạ gia gả vào U Lan Uyển xung hỉ, đây chính là tin buôn dưa lớn nhất Hải Thành, Hạ Tịch Quán đang đánh cược, đánh cược người đàn ông này không muốn chọn phiền toái.
Người đàn ông nhìn cô đầy hứng thú, hôm nay anh bị đôi thủ làm ăn thuê sát thủ giết hại, gặp phải cô gái này là chuyện ngoài ý muốn.
Trích dẫn:
Người nào?
Lục Tư Tước sao?
Liễu Anh Lạc nhanh chóng ngạc nhiên ngẳắng đầu, nhưng khi bà thấy được người đến, tia sáng trong mắt bà nhanh chóng tắt đi.
Không phải Lục Tư Tước, mà là Tô Thành.
Tô Thành mang Liễu Anh Lạc về căn hộ, vùng da hai đầu gối Liễu Anh Lạc đều bị cọ rách, Tô Thành giúp bà xử lý băng bó.
“Tô Thành, sao anh ra viện nhanh như vậy?”
Tô Thành ở Đề Đô bị người đánh, nằm viện một đoạn thời gian, nhưng ông rất nhanh đã xuất viện, Tô Thành nhìn Liễu Anh Lạc cười nói: “Anh dưỡng khỏe rồi, dĩ nhiên là xuất viện.”
“Tô Thành, em rất xin lỗi, chuyện này là Lục Tư Tước sai người làm, em thay anh ấy xin lỗi anh.”
Tô Thành câu môi, Lục Tư Tước làm chuyện sai, bà có thể thay Lục Tư Tước xin lỗi, đó là từ đầu đến cuối bà xem Lục Tư Tước thành người nhà của bà.
“Anh Lạc, vừa rồi ở trên đường cái, em là vì Lục Tư Tước khóc sao?”
Viền mắt Liễu Anh Lạc còn hồng hồng, bà ảm đạm thõng xuống hàng mi.
Tô Thành đã được đến đáp án, ông nhớ ông đã buông tay, lúc ở Đề Đô bà đã nói cho ông biết, bà yêu Lục Tư Tước, ông cũng đã tuyệt vọng.
“Anh Lạc, lần này anh qua đây là tạm biệt với em, anh muôn rời khỏi nơi này.”
“Rời khỏi? Anh muốn đi đâu?” Liễu Anh Lạc kinh ngạc hỏi.
Tô Thành lộ ra nụ cười thản nhiên: “Anh muốn đi thăm thú bên ngoài một chút, du lịch xuyên việt, Anh Lạc, em phải sống thật tốt.”
Liễu Anh Lạc đã biết, Tô Thành rốt cuộc đã buông xuống chấp niệm, bà gật đầu: “Em biết rồi, Tô Thành, anh cũng phải sống tốt.”
Tô Thành chuyển lời: “Anh Lạc, kỳ thực về chuyện năm đó, anh có lời muồn nói với em.”
“Chuyện gì? Anh nói đi.”
Tô Thành vừa định mở miệng, đây là bóng tối trong nội tâm ông ta, đại hôn năm đó của bà và Lục Tư Tước, là ông ta và Chiêu Đệ hợp mưu gạt bà tới, ông cũng không phải bị bắt cóc, hiện tại ông ta muốn thẳng thắn tắt cả.
Hơn nữa, ông ta còn muốn nói rõ với Lục Tư Tước, ông ta muốn nói cho Lục Tư Tước, năm đó Anh Lạc với ông ta trong sạch, không có phát sinh gì cả, đứa con trong bụng Anh Lạc kia cũng là của ông, là của Lục Tư Tước ông.
Chuyện cũ tựa mây khói, giờ khắc này Tô Thành chân chính buông tay muốn chuộc tội, ông thừa nhận máy năm nay ông ta ở dưới cái bóng của thiên chỉ kiêu tử Lục Tư Tước trở nên ti tiện, chính mình phế bỏ cái chân cũng không trách Lục Tư Tước, mà là ông ta tự chuốc lấy.
Nhưng Tô Thành còn chưa mở lời, lúc này “ding dong”
một tiếng, chuông cửa đột nhiên vang lên, có người tới.
Người nào?
Liễu Anh Lạc đứng dậy, đi tới, mở ra cửa căn hộ.
Ngoài cửa đứng nghiêm một thân thể thâm trầm cao ngắt, là Lục Tư Tước đi lại trở về, Lục Tư Tước tới!
Liễu Anh Lạc thấy được gương mặt anh tuấn quen thuộc của Lục Tư Tước, con ngươi nhanh chóng co rụt lại, bà ngắn người tại chỗ, kinh ngạc nhìn Lục Tư Tước gió bụi mệt mỏi chạy tới.
Ông, ông sao lại tới rồi?
Đọc truyện: Cưng chiều vợ nhỏ trời ban
Để lại một bình luận